Tâm Sự Buồn Vui Web5ngay

10-2-2025

web5ngay

Send us a text

NGƯỜI GỬI: X


Em năm nay 17 tuổi,đầu năm lớp 10 lúc tiết nghỉ giải lao 30 phút em có tụ lại với 1 nhóm cỡ 20 đứa vào để nói chuyện cùng nhau lúc đó bọn em nói chuyện trong lớp như kiểu: bạn C xinh,bạn B này học giỏi...lúc đó em nói về bạn A kêu"con này đạo đức giả lúc tao đi thi hỏi 1 câu đáp án trắc nghiệm mà chỉ cho tao sai mà lúc tao liếc đáp án đề còn đó nó khoanh đúng câu nó chỉ tao sai,em kêu bạn A là đứa đạo đức giả nên bọn bay đừng để vẻ ngoài con đó đánh lừa,

con đó cáo già kinh"lúc đó ai cũng tin em hết vì lúc đó em là người hỏi bạn A câu đó và em chỉ những đứa xung quanh theo đáp án bạn A và nhiều đứa bị sai câu đó,sau buổi trò chuyện đó ai cũng xa lánh bạn A kể cả em,kể từ đó bạn A không ai chơi chung suốt năm lớp 10 và 11,


lúc em lên 12 khi thầy giám thị nhờ em cầm phiếu nghỉ học đưa xuống phòng giám thị thì lúc đó em có cầm và xem qua các đơn nghỉ học thì thấy đơn của bạn A,đơn của bạn A có kèm theo giấy khám của bác sĩ tâm lý là chẩn đoán mắc bệnh về thần kinh khi em nhìn thấy đơn đó em bị sốc và nhớ lại khởi đầu lí do bạn A bị mọi người xa lánh và em nghĩ đó là nguyên nhân dẫn đến căn bệnh của bạn A,em sau khi biết được bạn ấy bị mắc bệnh thần kinh thì có đến hỏi thăm bạn A thì bạn ấy cứ khóc liên tục kêu "bạn đừng nhắc về cái đó nữa và làm ơn ra chỗ khác đi"lúc đó em nghe vậy cũng ra chỗ khác và để bạn ấy yên,khi em về nhà em nghĩ lại tình huống đó nếu em lúc đó chịu học bài hoặc lúc đó em không hỏi bài bạn A hay nói về bạn ấy lúc đó thì bạn ấy có bị vậy ko ? 

Hôm sau em lên lớp em có để ý bạn A nhiều hơn thì em để ý rằng bạn A hay nói không rõ lắm như chữ "B" và "D" trong tiếng anh bạn ấy nói rất giống nhau thì em mới nhận ra lúc đó bạn ấy chỉ em đúng mà em nghe không rõ nên chọn sai đáp án bạn ấy chỉ,lúc đó em mới nhận ra là mình đã nói sai về bạn A rồi,em cũng muốn xin lỗi A về vụ đó nhưng em lại sợ thầy cô,ba mẹ em,bạn bè trong lớp sẽ không tha thứ cho em về vụ đó và nhất là bạn A người mà em đã gây ra cho bạn ấy một căn bệnh thần kinh suốt 2 năm qua,


em mong anh có thể đọc được tâm sự này và cho em 1 lời khuyên để em có thể tìm cách tốt nhất để đưa ra quyết định đối mặt với sự thật này,em cảm ơn anh nhiều ạ.