Tâm Sự Buồn Vui Web5ngay

24-02-2025

web5ngay

Send us a text

NGƯỜI GỬI:  Vongola


Em chào thầy Năm, tri kỉ của em và tất cả mọi người trong cộng đồng


Em năm nay 19 tuổi, nghỉ học sớm từ lớp chín vì gia đình không có đủ kinh tế nên đâm ra em chẳng có bằng cấp gì.


Sau một vài năm nghỉ học thì em được anh họ dẫn dắt trở thành một Designer Pod, làm trong một team với mức lương khởi điểm 5 triệu.


Kể từ khi gia nhập tới nay đã 4 năm, lương của em đang là 7 triệu, khá là lớn nếu chỉ chi tiêu cho một mình em.


Nhưng dù cho lương em tới đâu em vẫn phải trích 70% số tiền mình kiếm được để gửi mẹ lo phí sinh hoạt trong nhà, vì mẹ em đã lớn tuổi, bị đau xương khớp, không thể làm việc gì thêm.


Cộng với việc đồng nghiệp của em từng người một ra đi, ngay cả anh họ em người đã dẫn dắt em ngay từ đầu cũng đã nghỉ nốt. Vì phải làm việc với một người sếp không có chính kiến.

 

Chỉ còn em, em cũng rất chán nản, nhưng vì đồng tiền em phải bám lại, bởi vì em không sống một mình. 


Những điều này làm em đau đầu nhiều đêm...


Bởi vì với số tiền ít ỏi em giữ lại hằng tháng, chẳng đủ để tiết kiệm vào các quỹ như quỹ khẩn cấp các thứ.


Từ đó lại sinh ra ra các suy nghĩ tiêu cực như:


'' Nhỡ một ngày nào đó mẹ bệnh nặng thêm, phải tốn cả trăm triệu, với một thằng không bằng cấp, chưa định hình được tương lai sẽ phải đối diện với chuyện đó như thế nào ?? ''


Em cũng đã cố gắng gạt đi những suy đó đi và tự hỏi bản thân có thể làm được gì ngay lúc này ? À, thứ tốt nhất có thể làm ngay bây giờ là học tiếng anh.


Sau đó học hỏi thêm và gia nhập vào thị trường freelancer? Suy nghĩ lúc đó của em là như vậy.


Nhưng càng nôn nóng học thành thạo nhanh, thành công nhanh để kiếm nhiều tiền lo cho mẹ, hiện thực lại '' tát '' em nhiều phát, càng dục tốc, em lại càng chậm đi.


Công việc chán nản, càng cố gắng càng dậm chân tại chỗ, tiêu cực chồng chất, em chẳng thể sáng suốt suy nghĩ gì thêm.


Em cảm thấy em sống 1000 ngày, mà cứ như một ngày vậy, mọi thứ lặp đi lặp lại, em bất lực quá.


Có thể vấn đề của em sẽ hơi lặp lại so với những bài trước, em xin lỗi trước ạ, chỉ là em không có ai để tâm sự cùng, em muốn có ai đó lắng nghe mình thôi.


Em cảm ơn thầy và mọi người rất nhiều ạ.


Chúc mọi người nhiều sức khỏe nha <3