
Tâm Sự Buồn Vui Web5ngay
Tâm Sự Buồn Vui Web5ngay
08-07-2025
Em chào Thầy và các bạn,
Em không biết khi những dòng tâm sự này được đọc thì đã là thời điểm nào, nhưng hiện tại em đang rất rối bời và rất muốn khóc. Em cảm thấy cs thật sự khó khăn và em đã theo dõi TSBV rất lâu rồi, em luôn kìm nén ko gửi tâm sự, em muốn cố gắng tự giải quyết nhưng thực sự lúc này em rất yếu lòng.
Em rất muốn hỏi, có cách nào để ngưng tự so sánh mình với người khác không?
Chắc đã gần 3 năm em ko vào FB bằng acc chính rồi, em có 1 cái acc clone không kết bạn với ai, vì mỗi lần vào FB chính em đều thấy rất tổn thương, rất sợ hãi khi nhìn những người bạn ĐH, những người đồng nghiệp cũ update cs của mình. Em biết so sánh như vậy là ko công bằng với bản thân, nhưng em luôn có cảm giác như thế giới này ai cũng ổn, ai cũng chăm chỉ và tập trung vào cs của riêng mình, chỉ có em vẫn ngày ngày vật lộn với mớ cảm xúc lặp đi lặp lại, ổn-không ổn-cố gắng cân bằng-lại mất cân bằng.
Em chính là "học sinh giỏi" mà Thầy đã từng nói, em có mọi câu trả lời cho mọi vấn đề của mình, nhưng điểm thực hành của em chắc chỉ được 2,3. Em hướng nội và suy nghĩ rất nhiều, em thường xuyên tự mắc kẹt trong suy nghĩ. Gần đây em đã cố gắng nghĩ ít đi và làm nhiều hơn, em thấy tâm trạng ổn định hơn nhưng rồi em lại rơi vào trạng thái trống rỗng, ko buồn ko vui, nhiều khi thấy mình ko ổn nhưng cũng ko biết ko ổn chỗ nào. Em gần như ko đọc dc cảm xúc của mình nữa. Em cũng đã ngưng viết NK từ thời điểm đó, chắc cũng đã 2,3 tháng rồi, trước đó 1 tháng em thỉnh thoảng viết 4-5 ngày.
Em có theo học 1 khóa học nghề (nghề gì xin phép em được giấu, vì sợ người quen), nhưng học xong đã nửa năm em vẫn chưa tìm được việc vì thị trường khắc nghiệt và cũng vì kỹ năng của em ko đủ xuất sắc trong tình trạng nhân lực dư thừa, hiện giờ em nhận job freelance lai rai nhưng thu nhập rất thấp, gần như phụ thuộc vào nguồn thu nhập của chồng, điều này khiến em stress mỗi ngày ko biết sự nghiệp mình sẽ ra sao, nhưng hằng ngày em vẫn ko chịu nỗ lực hết sức nâng cao kỹ năng của mình. Em biết em cần làm gì, nhưng em vẫn ko chịu làm, nhiều lúc em rất căm hận bản thân, rồi em lại cố gắng nỗ lực 1 chút nữa, thấy ổn hơn, xong lại rơi vào vòng lặp ban đầu.
Em chưa thực sự có 1 thành công nào. Em dần ko còn tin em có thể thành công được nữa.
Nhìn những bạn trẻ hơn tung hoành trong cái nghề này, em rất đau khổ. Em phải dùng từ đau khổ luôn Thầy ạ. Em thấy em có quá nhiều vấn đề, mỗi việc ngồi suy nghĩ đến nó thôi cũng khiến em sợ hãi. Em tìm đến game và MXH để tạm quên đi, rồi đến cuối ngày em lại ko thể ngủ được vì thất vọng.
Nhìn sự thành công của người khác và cảm nhận dc họ đã nỗ lực thế nào, còn mình cứ ko chịu hành động mà cứ nằm đó đau khổ, nhiều khi em chỉ muốn tự giết bản thân.
Nếu phải dùng từ gì khái quát về chính mình, em sẽ chọn từ "dễ bỏ cuộc". Mỗi khi đối mặt khó khăn, em rất muốn được bỏ cuộc để làm thứ dễ chịu hơn như lướt mxh. Em đã cố gắng vượt qua nó 1 vài lần, nhưng mỗi ngày đều có cái gì đó khó và em hình như bị mất kiên nhẫn, ko đủ ý chí để kiên trì. Em ko thể duy trì việc học và đọc sách mỗi ngày chính vì khi đứng trước lựa chọn, em luôn chọn cái dễ hơn.
Một số thông tin sơ lược của em, em đã 3x và chưa có con, em ko làm dâu, thời gian rảnh trong ngày rất nhiều và thời gian sử dụng điện thoại có khi lên đến 7 tiếng 1 ngày. Cs gia đình của em rất ổn, em chỉ phải vật lộn với chính mình thôi.
Em ko còn biết phải nói gì nữa. Rất xin lỗi vì những năng lượng tiêu cực này. Chỉ là em thực sự rối bời quá.
Cám ơn Thầy và mọi người đã đọc tâm sự của em.